menu

Những khoảng lặng của phố thị
(Phần 1)

TRỞ LẠI
  •  

     

    Đừng bao giờ hỏi một người “nghiện” cà phê bằng câu: Hôm nay bạn đã uống bao nhiêu ly cà phê? Nó thực sự dư thừa. Nhưng với câu hỏi “Hôm nay, bạn sẽ ngồi đâu?” thì chắc chắn rằng, bạn và họ sẽ khởi đầu cho một câu chuyện thú vị. 

  • Dấu phẩy top Dấu phẩy button

    Bạn nên thử một buổi sáng đến đây, ngồi trong cái tiết trời trong vắt của buổi đầu ngày, uống từng ngụm trà giải khát trong lúc đợi những giọt cà phê tí tách rơi trong chiếc phin nhôm, bạn sẽ thấy ngày mới không thể bắt đầu tốt hơn như thế.

Nốt lặng giữa Sài thành

Khi những ánh nắng đầu ngày bắt đầu là lúc tôi tìm cho mình một nơi có không gian mở, một nơi có chút tiếng ồn của phố thị, nhưng, đồng thời cũng lại phải có những khoảng xanh nhất định. Đủ để thấy cái oi bức, cái nhộn nhịp, ồn ào và đủ đề thấy được bản thân mình giữa Sài thành. Và, tôi may mắn tìm được một nốt lặng của Sài Gòn ở ID Coffee. 

Mỗi ngày, không, mỗi sáng mới đúng, tôi thường ghé ID coffee lúc 9h sáng và ngồi uống cà phê đến giờ ăn trưa. Tôi chỉ thích duy nhất một chỗ, đó là một góc hẹp nơi ban công với dãy bàn là một miếng gỗ dài còn nguyên thớ thân cây, đủ để tôi cảm nhận được sự thô ráp. Ghế ngồi là những chiếc ghế thân cao phải nhón chân mới lên được nhưng bù lại cảm giác vững chãi. Ban công được che mát bởi một hàng me già mọc trên đường Thủ Khoa Huân góc cắt với Lý Tự Trọng. Nếu may mắn, một buổi sáng đẹp trời, bạn sẽ thấy những chú sóc chuyền cành thật vui mắt, một vài đàn chim rũ cánh đậu bên cành me già như một vũ điệu thú vị của thiên nhiên giữa Sài Gòn.

Cảm xúc là thứ khó đong đếm…

Bạn nên thử một buổi sáng đến đây, ngồi trong cái tiết trời trong vắt của buổi đầu ngày, uống từng ngụm trà giải khát trong lúc đợi những giọt cà phê tí tách rơi trong chiếc phin nhôm, bạn sẽ thấy ngày mới không thể bắt đầu tốt hơn như thế. Thêm chút đường, thêm vài viên đá nhỏ, một ly cà phê đã sẵn sàng cho một ngày mới hứng khởi. Tôi nhâm nhi những ngụm đầu tiên và lúc này, đầu óc bắt đầu trở nên sảng khoái, ngồi lướt qua những tờ nhật báo yêu thích, nhâm nhi cà phê mất khoảng 30 phút, tôi bắt đầu mở máy tính và lọc cọc công việc thường ngày vẫn quen.

À, mà quên nữa, tôi mới chỉ nói buổi sáng. Về tối, đó lại một trải nghiệm khác đẹp và mộng mơ hơn nhưng đó sẽ là một bài viết khác, về những cảm xúc bình yên giữa nhịp sống đô thị vội vã như hiện nay. 

vinacafe

Hãy cùng chia sẻ cảm nghĩ của bạn